“Nói như vậy là có người ở xung quanh chung ta mà người kia ở thời khắc nghìn cân treo sợi tóc cứu An An sao?”
Hạ Thần An vừa dứt lời, anh ta rút ra một cây kim nhỏ dắt ở trên cổ tay người vừa mới đâm Hạ Vãn An bị thương.
Anh ta nhìn một vòng xung quanh, căn cứ vào kinh nghiệm xạ kích của mình có thể nhanh chóng tìm ra phương vị và khoảng cách của người bắn kim gây tê, sau đó chạy về phía thùng đựng hàng bỏ phế ở cách đó không xa .
Hạ Thần An tìm hết tất cả các vị trí để thùng đựng hàng mà có thể ẩn thân lại không tìm được một bóng người.
Hạ Thần An chưa từ bỏ ý định tìm một lần nữa, xác định người đã đi rồi, lúc này mới lộn trở lại bên đám người Hàn Kinh Niên: “Các người đi bệnh viện xử lý miệng vết thương trước đi, tôi ở lại xử lý hiện trường một chút, có lẽ người của cục cảnh sát cũng tới rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây