“Trước khi em tới mộ viên tìm anh đã gọi điện thoại cho anh trai em rồi, trợ lý Trương cũng biết em đang tìm anh, lâu như vậy rồi bọn họ không liên hệ được với em có lẽ là biết em đã xảy ra chuyện ấy nhỉ?”
Hạ Vãn An tự nói tự nghe, thấy Hàn Kinh Niên vẫn không lên tiếng, cô không nhịn được đánh anh một cái: “Anh nghe thấy em nói gì sao?”
Hàn Kinh Niên: “... Nghe được.”
Gì cơ? Là cô gặp ảo giác sao? Sao lại cảm thấy giọng điệu của Hàn Kinh Niên ai oán như vậy, giống như bị tiểu chó săn bị khinh bỉ ấy?
Hạ Vãn An đang chuẩn bị mở miệng hỏi Hàn Kinh Niên, đột nhiên có tiếng bước chân truyền đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây