Sau khi để điện thoại di động xuống, Hàn Kinh Niên nghĩ đến tin nhắn Tống Hữu Mạn gửi tới và biệt danh của cô cho Tống Hữu Mạn, giấm chua lên men nhấn chìm tâm trí của anh, anh lại cúi đầu cắn môi của Hạ Vãn An, hung hăng hôn cô như sói đói hổ vồ một lúc, rồi mới bỏ qua.
Ở một nơi khác, sau khi giám đốc bộ phận nhân sự đọc được hai chữ này, đối phương suýt nữa trợn tròn hai mắt.
Cái gì? Ngủ bù? Lý do xin nghỉ là ngủ bù?
Giám đốc bộ phận nhân sự giận mà không dám nói gì, chỉ có thể bảo sao làm vậy đánh mấy chữ đáp lại đại BOSS: “ Được, Hàn tổng.”
Rốt cuộc Hạ Vãn An là ai? Dám xin nghỉ ngông cuồng như vậy, ông ta đã bảo cô tìm cấp dưới của mình xin nghỉ, cô ấy lại trực tiếp đi tìm cấp trên của cấp trên...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây