Hạ Vãn An nghe mà mờ mờ mịt mịt, hoàn toàn không ý hiểu trong lời nói của Hàn Kinh Niên.
Sẽ không để em xảy ra chuyện? Em trong miệng anh là ai?
Còn cả hại em? Anh ấy hại ai? Còn về phần câu cuối cùng kia, Xin lỗi, cho em mạng... em này lại là ai?
Trong lúc Hạ Vãn An chìm đắm trong đủ sự nghi ngờ, cô thấy thời gian thuốc hạ sốt cho anh uống đã hết tác dụng, lại đút cho anh uống thêm một viên thuốc.
Ngồi canh một lúc, cô bị cơn buồn ngủ vây lấy, đầu cứ gật gù cúi xuống, lúc sắp không chịu được nữa, cô đưa tay ra sờ vào trên tránh anh, cảm nhận được nhiệt độ trên trán anh đã trở lại bình thường, cô mới an tâm ngủ thiếp đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây