Cao Lâm vốn đang định chất vấn Ngải Khương, lại bị những lời này của Ngải Khương làm nghẹn họng ngay tại chỗ.
Cô ta giống như bị người đập quả búa tạ trúng đầu, mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào Ngải Khương đứng trước mặt mình, bối rối một lúc lâu, mới thốt lên được: “Cô nói cái gì? Cô lại dám hỏi tôi, tôi là ai?”
Cao Lâm như gặp phải chuyện buồn cười nhất trên đời, cô ta chợt cười phá lên, rồi vỗ tay vào lồng ngực của mình, nhìn thẳng vào mắt Ngải Khương, khàn cả giọng hỏi: “Tôi là ai, cô còn không biết? Cô giả vờ cái gì mà giả vờ? Lúc trước cô tìm cách tới gần tôi, nói với tôi là a Chi có quan hệ với Hạ tiểu thư! Bây giờ cô lại giả vờ không quen biết tôi?”
Cao Lâm càng nói càng kích động, đến cuối cùng, cô ta trợn mắt nhìn Ngải Khương, ánh mắt dữ tợn như có thể xé xác Ngải Khương bất cứ lúc nào.
Ngải Khương như bị cô ta hù dọa, sắc mặt tái nhợt, người run lẩy bẩy, đến giọng nói cũng trở nên nghẹn ngào: “Tôi không biết cô đang nói gì cả, tôi thật sự không biết cô đang nói gì, tôi không quen biết cô...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây