Sau khi cúp điện thoại, Hạ Thần An cướp đi chi phiếu trong tay Hàn Kinh Niên, chỉ về phía cửa: “Cậu đi đi! Người ta không muốn tiếp tục để ý đến cậu nữa, cậu là đồ đàn ông vô tình vô nghĩa phụ lòng!”
Hàn Kinh Niên khẽ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh lui về sau hai bước, thật sự xoay người đi.
Nhìn qua bóng lưng của Hàn Kinh Niên, Hạ Thần An cắn răng, sau đó cúi đầu nhìn thoáng qua chi phiếu trong tay ——2 đồng.
2 đồng?
Vì sao không phải 1 đồng, vì sao không phải 3 đồng? 2 đồng là có ý gì, đang ngầm chê anh ta ngốc sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây