Không thể không nói, Ngải Khương thật đúng là tâm tư kín đáo!
Cô ta lợi dụng Cao Lâm như vậy, cho dù có một ngày sự việc bị phanh phui, cô ta chỉ cần bỏ số điện thoại đó, Cao Lâm chỉ có ba chữ “Tống Hữu Mạn”, muốn tìm cô ta cũng không thể tìm được.
Cho dù đến lúc đó Cao Lâm ầm ĩ, ầm ĩ đến nỗi toàn bộ mọi người trên dưới xí nghiệp Hàn thị đều biết, vậy cũng chỉ là “Tống Hữu Mạn”, không phải “Ngải Khương” .
Ánh mắt Hạ Vãn An trở nên lạnh lẽo.
Cô bình tĩnh nhìn chằm chằm vào chữ “Mạn” trên hộp chuyển phát nhanh, đứng một hồi lâu, mới đưa tay ném giấy và hộp chuyển phát nhanh vào trong thùng rác, sau đó đẩy cửa ra, ló đầu, xác định không có ai, lặng lẽ rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây