Cô nhìn qua căn phòng trống rỗng và bàn ăn cơm thừa rượu cặn, chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt, sau đó lấy từ trong túi xách ra chiếc gương nhỏ mang theo bên người.
Cô nhìn mình chằm chằm nhìn trái nhìn phải, nhìn kiểu gì cũng cảm thấy mình không giống như đang nói dối.
Tất cả mọi người rời đi, dĩ nhiên Hạ Vãn An cũng không có khả năng tốn thời gian ở chỗ này một mình, cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rời khỏi phòng bao.
Trước khi ra khỏi nhà hàng, Hạ Vãn An đi vệ sinh một chuyến, sau đó nhận được điện thoại của Tiểu Trần.
“Vãn An, cô không sao chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây