Trước kia khi mọi người không có hiềm khích gì, rất nhiều chuyện không quá chú ý, bây giờ có hiềm khích, Hạ Vãn An mới phát hiện, hình như qua nhiều năm như vậy, vẫn luôn như này, chỉ cần Hàn Tri Cẩn vừa xuất hiện, Ngải Khương đã không hứng thú nói chuyện với cô và Tống Hữu Mạn.
Hạ Vãn An không tỏ ra có gì khác thường, vẫn giống như bình thường, uể oải nằm sấp trên mặt bàn, tư thế mặt ủ mày chau buồn ngủ.
Có điều lần này cô không ngủ thiếp đi giống như những lần trước nữa, mà là để ý Ngải Khương và Hàn Tri Cẩn nói chuyện phiếm.
“A? Hàn Tri Cẩn, chiếc điện thoại di động này của cậu thực sự rất đẹp đấy.”
“Ừm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây