Trợ lý Trương buồn bực lên tiếng: “Hai học trò? Sao tôi chỉ biết một người vậy, là người Hoa, từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh ông ấy.”
“Mà lại người Hoa đó hình như là con trai, tư liệu có thể tra được không nhiều, nhưng dựa theo tuổi tác mà nói, cũng tầm gần ba mươi đi? Thế nhưng qua nhiều năm như vậy, không nghe nói còn có một học trò nữa nha?”
Đối mặt với trợ lý Trương lầm bầm, Hàn Kinh Niên dùng ánh mắt “còn rất nhiều chuyện cậu chưa nghe thấy lắm” nhìn lướt qua trợ lý Trương, sau đó mới tiếp tục lên tiếng nói: “Lúc Jo tuổi già, còn nhận thêm một học trò, nhưng người biết chuyện này cũng không nhiều, rất nhiều năm trước, khi tôi tham gia một cuộc triển lãm trang sức ở nước Mỹ may mắn gặp Jo một lần, lúc ấy tôi đang xem một tác phẩm, sở dĩ tôi để ý tác phẩm đó, là bởi vì tác phẩm đó tên Years.”
“Years?” Trợ lý Trương lập tức: “Đúng rồi Hàn tổng, hai chữ cuối tên ngài mang ý nghĩa trải qua nhiều năm.”
Hàn Kinh Niên khẽ gật đầu: “Có lẽ là do thời gian tôi nhìn tác phẩm đó hơi dài, Jo nói chuyện với tôi vài câu, chúng tôi trò chuyện vui vẻ, Jo là lão nghiện rượu, đêm đó tôi mời lão uống rượu, lão uống say, đắc chí nói với tôi, nói cho cậu một bí mật, tác phẩm mà cậu xem buổi chiều, do học trò tôi quý nhất làm ra, lão còn nói tính cách của người học trò đó rất kỳ quặc, trên thị trường chỉ có tác phẩm hạng ba của cô ấy, mà tác phẩm hạng nhất cô ấy chỉ để cho mình nhìn hoặc là cho mọi người xem trong triển lãm trang sức.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây