Hà Triệt vốn dĩ muốn nói một câu “Lần đầu gặp mặt, mong được chỉ giáo hơn” tức khắc bị nghẹn ở yết hầu.
Anh ta ngẩn người nhìn chằm chằm kem dưỡng da ở trên mu bàn tay mình, sau đó cong khóe môi cười cười, phảng phất như chính anh ta muốn duỗi tay xin dùng ké kem dưỡng da tay vậy, còn mở miệng nói một câu: “Cảm ơn.”
Ngay sau đó, anh ta cúi đầu xoa xoa kem dưỡng lên mu bàn tay.
Mùi kem thoang thoảng hương tham quẩn quanh nơi chóp mũi, từ ánh mắt đến hàng lông mày đều nhiễm ý cười.
“Hà tiên sinh, nên hỏi tôi cũng đã hỏi, nếu không chuyện gì khác vậy tôi đi đây.” Hạ Vãn An giơ tay, chỉ chỉ cánh cửa ở sau lưng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây