Hàn Tri Cẩn không nói gì, buông mí mắt, liên tục không ngừng hút thuốc giống như vừa rồi.
Trong phòng ngủ rất yên tĩnh, không bao lâu, bên người Hàn Tri Cẩn đã rơi đầy khói bụi và tàn thuốc, mùi khói trong phòng hun đến nỗi bản thân Đổng Nghệ cũng có nghiện thuốc còn không chịu nổi: “Anh Hề, anh hút ít thuốc đi... Anh vừa hút thuốc vừa say rượu, sớm muộn cơ thể cũng không chịu nổi đâu...”
Trong sự thuyết phục của Đổng Nghệ, Hàn Tri Cẩn tiếp tục châm điếu thuốc mới.
Đổng Nghệ thấy lời mình nói trở thành không khí, không nhịn được thở dài một hơi: “Anh Hề, mặc dù tôi không biết, rốt cuộc anh và Tống tiểu thư có chuyện gì xảy ra, nhưng tôi có thể cảm giác được, anh rất để ý Tống tiểu thư, anh đã để ý cô ấy như vậy, tại sao anh lại đẩy cô ấy ra... bởi vì...”
Ánh mắt của Đổng Nghệ rơi vào trên ống quần trống rỗng của Hàn Tri Cẩn, qua một hồi lâu, anh ta lại thở dài một hơi: “Anh Hề, trước kia mỗi lần anh uống say, đều sẽ nói xin lỗi, anh nói cho Tống tiểu thư nghe đúng không ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây