Không biết có phải là thành ý của anh ta khiến ông trời cảm động hay không, anh Hề rất khó liên hệ, cuối cùng cũng gọi lại cho anh ta.
Đổng Nghệ như nhìn thấy cây cỏ cứu mạng, mau chóng nghe điện thoại, nói chuyện như súng máy bắn liên thanh: “Anh Hề, cuối cùng anh cũng có tin tức rồi, anh có biết Tống tiểu thư này thật sự rất khó giải quyết không, cô ấy dùng thời gian chưa đến hai tiếng, làm quen với tất cả nhân viên của chúng ta, thân quen không nói, mọi người còn gọi cô ấy là chị Mạn ơi chị Mạn ời, thậm chí buổi chiều còn có khi người mua cà phê mua cho cô ấy một cốc... ngay cả Tiểu Trương thu ngân nói buổi tối sẽ dẫn Tống tiểu thư về nhà cô ấy ở... Càng câm nín hơn là, cô ấy còn trực tiếp mở cuộc họp video ở trong cửa hàng chúng ta...”
“Nói điểm chính.” Bên kia điện thoại, âm thanh của anh Hề hơi khàn, hình như vừa mới tỉnh ngủ.
“Tôi không nói điểm chính sao? Tôi gửi nhắn tin nói nha...”
“Cậu gửi hơn một trăm tin nhắn, mẹ nó ai thừa hơi mà đi xem hết chứ ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây