“... Thật ra... anh... Có thể không cần phải đơn giản quá...”
Hàn Kinh Niên ngẩn người, lại ngẩn người, sau đó mới hiểu được ý của cô, mặc dù cô đã gả cho anh gần ba năm, nhưng có nhiều lúc, cô vẫn sẽ xấu hổ, vẫn sẽ ngượng ngùng.
Ở trước mặt cô, anh chưa từng là Liễu Hạ Huệ ngồi ôm không loạn, nhưng anh cũng không hy vọng cô nhất thời xúc động làm những điều mình không thích hoặc là tự đè nén áp lực cho mình, vì những lời anh nói.
Hàn Kinh Niên nâng tay lên, nhẹ nhàng chạm vào mái tóc của Hạ Vãn An: “Em không muốn thì đừng miễn cưỡng mình.”
Hạ Vãn An hiểu ý của Hàn Kinh Niên, cũng biết anh đang quan tâm đến mình, cô vùi mặt vào trong lòng bàn tay của anh, nhỏ giọng nói: “Không miễn cưỡng,... Thật sự... ở bên anh, dù làm chuyện gì, cũng không miễn cưỡng...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây