“Này, Hàn Kinh Niên, anh chờ em với, đừng có đi nhanh đến vậy, em nghiêm túc đấy, em thật sự chưa từng nghĩ vậy! Lúc đó em vẫn còn là trẻ con mà, em không đen tối đến vậy đâu...”
Hàn Kinh Niên dừng lại.
Chờ đến khi cô chạy bịch bịch bịch đuổi theo mình, anh tự nhiên kéo tay cô: “Bây giờ em đã không còn là trẻ con nữa, em có thể suy nghĩ đen tối.”
Phản ứng đầu tiên của Hạ Vãn An là hất tay của Hàn Kinh Niên ra, có vẻ Hàn Kinh Niên đã đoán trước được cô sẽ làm vậy, càng nắm chặt tay cô hơn.
Hạ Vãn An không hất tay anh ra được, thở phì phò dậm chân: “Đen tối cái em gái anh ấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây