Tống Hữu Mạn gác một chân lên ghế, một chân chạm đất, tư thế lão đại cực kì, cô cầm thực đơn lên xem: “Cái này, cái này, cái này, còn có cái này... Đây đều là món mà An An nhà chúng ta thích ăn, tất cả đều không bỏ hành.”
Hàn Tri Cẩn vừa cầm bài poker đấu địa chủ vừa nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sao cậu chỉ nhớ món mà Vãn An thích ăn, vì sao không nhớ rõ món tôi thích ăn chứ?”
“Tôi thì thấy ngoại trừ phân ra thì cái gì cậu khép thực đơn, phân phó người phục vụ nhanh chóng mang lên.
“Sao cậu có thể nói chuyện như vậy chứ?” Hàn Tri Cẩn bất mãn bĩu môi, tiếp tục một người đấu địa chủ.
“Tôi nói vậy thì sao hả? Chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao? Hay là cậu thích ăn - phân?” Tống Hữu Mạn ngạc nhiên nhìn về phía Hàn Tri Cẩn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây