“Không có nhưng mà, Lâm Trần, anh biết đến, tôi cần phải biết người kia là ai… tôi phải mạo hiểm đi chuyến này.”
Bởi vì người kia hại tất cả những người thân thuộc của anh, thậm chí còn muốn hại anh… cô không có cách nào đứng ngoài cuộc, bỏ mặc được.
Chỉ cần có thể đào người kia ra, đừng nói mạo hiểm lần này, dù trả giá mạng sống này cô cũng không tiếc.
Lâm Trần nhìn ánh mắt Hạ Vãn An vừa kiên quyết lại chắc chắn, anh ta giật giật môi, cuối cùng không khuyên cô nữa mà thu hồi cánh tay: “Được rồi, vậy cô phải cẩn thận đấy.”
“Yên tâm đi, tôi sẽ bảo vệ mình thật tốt.” Hạ Vãn An tươi cười với Lâm Trần, sau đó dẫm chân ga, chiếc xe rời khỏi bãi đỗ xe ngầm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây