…
Hạ Vãn An lại nghĩ tới một đêm kia.
Đã hai ngày qua đi, theo lý thuyết, rất nhiều cảm giác đều đã phai nhạt, nhưng không biết tại sao cô luôn cảm thấy đêm đó mình say rượu lại từng được một người kéo vào lòng, gắt gao ôm vào ngực.
Cô từng nhắc tới chuyện này với trợ lý Trương và Tống Hữu Mạn, trợ lý Trương rót cho cô một ly nước ấm, quan tâm hỏi cô có muốn về nhà nghỉ ngơi hay không, mà Tống Hữu Mạn lại cho rằng cô ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó, làm cho tinh thần có chút hoảng hốt, khẩn trương lo lắng mới như thế.
Thật ra cô cũng có hoài nghi mình xem giấc mộng trở thành hiện thực, chiều hôm đó cô tới mộ bái tế anh, sờ thăm tấm bia mộ lạnh băng đó, rõ ràng anh đã không còn ở trên cõi đời này nhưng không biết tại sao cô luôn cảm thấy cái ôm đêm đó không phải là một giấc mộng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây