Vệ thị thấy Hoa Lưu Ly rất quen thuộc với các cung nữ trong Thọ Khang cung, nhớ đến con gái từng viết trong thư nói Thái hậu từng giữ nàng ở lại trong cung một thời gian, nên đã đặc biệt mở lời cảm tạ Thái hậu.
“Con bé này ai gia rất yêu quý, nếu không phải sợ người khác nói ra nói vào, ai gia đã muốn giữ nó bên cạnh nuôi nấng rồi.” Thái hậu cười nói với Vệ thị, “Những năm qua ở biên quan chắc con vất vả lắm.”
“Thái hậu nương nương, người cũng biết mà.” Vệ thị cười lắc đầu, “Đối với mạt tướng mà nói, được trấn thủ biên cương không phải là khổ, bị nhốt trong hậu trạch cả đời mới là khổ.”
Nữ tử làm tướng, vốn đã khó khăn hơn nam nhi gấp trăm ngàn lần, may mà bà gặp được minh quân, có thể thực hiện hoài bão.
“Đúng vậy, nữ nhi trên đời này đều không dễ dàng. Con là nữ nhi Vệ gia, học được võ nghệ binh pháp, nếu bắt con ru rú trong nhà, mới là khổ sở.” Nói đến đây, Thái hậu không khỏi thở dài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây