546: Thế nhân phải tự cường! (1) Người dịch: Duy Cường
Trong hư vô.
Một mảnh đại lục cô quạnh trôi nổi, bên trên có một lão giả ngồi xếp bằng, phảng phất một tảng đá, vạn năm không thay đổi.
Lúc này, lão giả chậm rãi mở mắt ra, hắn phát hiện luồng nguyên thần hắn truyền ra ngoài, dường như bị người ta bỏ qua, không thèm để ý đến.
Lão giả khẽ chấn động thân thể một chút, bụi bặm trên người rớt xuống ào ào, sau đó hắn chầm rãi đứng người, trên thân thể khô gầy, vào lúc này, từ từ có sức sống dâng trào lên, làn da nhăn nheo dần dà trở nên căng bóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây