Tống Diên trở mình ngồi thẳng, lại phất phất tay, để cho vị cô nương đang ngồi trong lòng hắn lui xuống, sau đó khôi phục dáng ngồi nghiêm nghị hùng tráng, thân hình hơi nghiêm về phía trước, nói: “Có chuyện gì cứ nói thẳng!”
Tên bang chúng kia không ngừng nuốt nước miếng, hồi lâu vẫn chẳng nói nên lời.
Người bên cạnh cười nói: “Thất gia đã bảo ngươi nói rồi, ngươi còn sợ cái gì? Cho dù trời có sập xuống, Sơn Dương thành này cũng còn Thất gia có thể chống đỡ không phải thế sao?”
Tống Diên lộ vẻ không kiên nhẫn, nói: “Nói mau!”
Tên bang chúng kia không nói nên lời, chỉ có thể run giọng nói: “Đại bang chủ … chết rồi! Con thuyền xuôi dòng đi xuống phía Nam đến Tê Ngô thôn, nhưng toàn bộ Tê Ngô thôn lại biến mất không thấy! Đây là tai họa. Tiên Nhân cũng không có cách nào, lá bài rơi xuống đầu ai, đều phải chết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây