Cốc Sùng nói: “Chủ nhân, ta biết một chút. Mười năm trước, khi ta phụng mệnh ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy một đội tộc nhân thần bí từ bên ngoài đi đến, sau đó được Khấu Chủ đón vào.”
Trong mắt gã lộ ra vẻ hồi ức, lại lẩm bẩm nói: “Hôm đó mưa to tầm tã, trên vòm trời sấm chớp rền vang, ta vốn định đi tìm tiểu tử ở thị phường thu phí hộ mệnh, lại thuận tiện cầm chút đan dược gì đó, ai dè lại thấy mây đen bị tách đôi, đồng thời một bóng dáng to lớn khủng bố từ trong tầng mây bay ra. Khí thế kia đã dọa cho ta ngay cả thở cũng không dám thở, ta mơ hồ nhìn thấy bóng dáng kia nhìn giống như một con cự long với long văn quái dị, một bên đen, một bên trắng.”
“Còn có mấy ngàn tu sĩ đứng trên mình con quái long với hai màu đen trắng kia. Cự long chui vào sơn cốc, được Khấu chủ tự mình đi nghênh đón, sau đó ta chưa từng gặp lại bọn họ nữa. Về phần tu sĩ cưỡi rồng mà đến kia muốn làm gì, ta còn không có tư cách biết được. Nhưng sau khi bọn họ tới, ta có thể rõ ràng cảm nhận được Khấu Chủ của chúng ta đang tăng tốc hành động, những Đại Khấu khác cũng như vậy.”
Tống Diên đột nhiên nói: “Huyết Mai Hoa Phong Tường Vi là người của các ngươi sao?”
Cốc Dương giành lên tiếng nói: “Chủ nhân, Huyết Mai Hoa không phải người của chúng ta, nàng là đại năng thuộc Tứ Khấu, còn chúng ta thuộc về Nhị Khấu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây