Lăng Tiểu Tiểu bày ra trận pháp ẩn nấp đơn giản, sau đó lập tức chui vào xe ngựa, vừa nhìn một cái đã thấy sư huynh với đôi mắt tỉnh táo đang ngồi bên cửa sổ, hướng tầm mắt men theo khe núi uốn lượn, dòng nước chảy dài, đi về phía xa xa.
Đôi mắt kia thuần túy mà trong trẻo, khiến Lăng Tiểu Tiểu nhìn đến ngây người.
“Sư huynh, chàng...”
“Ta khôi phục được một chút rồi.”
“Vậy chúng ta trở về, lại bẩm báo với Kiếm Ông.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây