Ngay lúc ấy, một đôi bàn tay nhỏ bỗng mọc ra từ ngực Tô Dao, trên tay còn nâng một phong thư.
Tô Dao hoảng hồn, nhưng đôi tay nhỏ đó lại gỡ ra rất nhanh, sau đó bò ra ngoài. Khi Tô Dao nhìn kỹ kẻ vừa đáp xuống đất thì sững sờ đứng yên tại chỗ rồi vui mừng thốt lên: “Ngọc Trang?!”
Bà Tu Ngọc Trang không nói một lời, trong đầu nàng đang không ngừng lặp lại luồng tư tưởng được Tống Diên truyền vào, cố gắng kìm nén ý muốn giết chết sinh mệnh trước mặt, sau đó đưa thư cho nàng.
Dòng đầu thư viết: “Nữ nhân ngốc, nếu nói cho ngươi biết thì chắc chắn sẽ lộ.”
Tô Dao không tức giận, lại tiếp tục đọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây