Chuyện như vậy không phải là sợ hay không sợ, mà là phiền chết đi được, hơn nữa ngươi vĩnh viễn cũng chẳng thể biết sẽ còn hậu họa gì đang chờ đợi mình ở phía sau.
Chẳng biết chừng, một khắc trước ngươi còn đang đắc ý “ăn lẩu hát ca”, thế mà một khắc sau lại có kẻ cường giả hơn lao tới, quát to một tiếng “Tiểu bối ngươi dám!” rồi đuổi ngươi chạy trốn như chó nhà có tang, lạc lối tứ phương.
Cũng chẳng biết chừng, mấy trăm năm sau lại có kẻ tìm đến báo thù, hoặc là một đám âm hiểm tàn nhẫn nào đó đi đồ sát thân nhân ngươi, thậm chí lúc ấy đối phương còn chậm rãi nói một câu: “Tống lão ma, để ngươi cũng nếm thử nỗi thống khổ năm xưa của ta!”
Mà ngươi chỉ có thể ngơ ngác nhìn gã, sau đó bất đắc dĩ hỏi lại một câu: “Trên tay bổn tọa nhuốm máu không biết bao nhiêu, ngươi rốt cuộc là báo thù cho ai vậy?”
Tống Diên không thích những chuyện như vậy. Nếu đã kết thúc, vậy thì nên dứt khoát mà kết thúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây