“Thật sự là tai họa mà...” Tống Diên không nhịn được thầm cảm khái trong lòng.
Nhưng Bà Tu Sa Hoa này rõ ràng là một món đại bảo bối, hơn nữa nó còn có liên quan đến 《 Địa Phủ Thi Võng Luyện Thi Bí Thuật 》, thậm chí còn chính là vật hạch tâm của bí thuật luyện thi này.
Tống Diên chợt nhớ tới Tây Tương Quốc trước đó, cũng nhớ tới vị Xích Viêm quận chúa kia. Xích Viêm quận chúa biết “Thánh Hỏa” là tai hoạ, cho nên trực tiếp vứt bỏ đi không dùng, kết quả lại bị đối thủ sử dụng, khiến cho bản thân nàng thiếu chút nữa đã rơi vào kết cục bị diệt cửu tộc.
Một loại lực lượng hay bảo vật nào đó, cho dù tà ác, nhưng đã là cơ duyên rơi vào trong tay hắn thì hắn đương nhiên sẽ không vứt bỏ không dùng.
Cảm nhận được Minh Thụ đang lặng lẽ quan sát mình, Tống Diên dứt khoát nằm trên đất, cười cười nhìn sợi râu nhỏ nhô ra bên ngoài của nó, khiến cho sợi rễ cây kia “Vèo” một tiếng vội vàng rụt trở về, sau đó lại chậm rãi thò ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây