Loại tình cảnh này, lần đầu trông thấy còn đau lòng, gặp lại lần hai vẫn không đành lòng, nhưng thấy quá nhiều cuối cùng cũng trở nên chết lặng.
Tống Diên đi đến lại không khiến tiểu ăn mày kia nâng mắt nhìn lên. Nhưng hắn đột nhiên nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của tiểu ăn mày, muốn sưởi ấm cho đối phương. Dường như cảm nhận được thân thể cực hàn, Tống Diên lại dùng phương pháp giang hồ, từ từ đưa khí tức vào, giúp đối phương khôi phục. Thấy hiệu quả vẫn thấp, hắn dứt khoát ôm tiểu ăn mày nọ vào trong ngực, dùng toàn thân tới sưởi ấm cho đối phương.
tiểu nương tử Tuyết Di trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, hồi lâu sau trong mắt chợt sinh ra một vệt ôn hòa, sau đó nói với nhạc sĩ, vũ cơ bên cạnh: “Chưa từng nghĩ đến vị lão gia này còn là một hiệp khách.”
Tống Diên hô: “Làm chút đồ ăn mang đến đây.”
tiểu nương tử Tuyết Di đáp lời, vội vàng quấn y phục kín người mình, sau đó lấy đồ ăn từ trong phường đưa xuống đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây