“Sau đó, chàng trêu chọc con Thiên Ma kia. Con Thiên Ma kia thật đáng sợ, nhưng ở trước mặt chàng, nó lại giống như một đứa trẻ, bị chàng đùa giỡn đến xoay vòng vòng. Cuối cùng con Thiên Ma kia chạy trốn, chàng đuổi theo, chờ đến khi chàng trở lại, chính chàng đã thay thế nó đi cắn nuốt sinh mệnh bên trong đại trận hiến tế. Ta vốn cho rằng đây đã là toàn bộ câu chuyện, cho dù trong lòng sợ hãi, nhưng vẫn muốn cố gắng tiếp nhận!”
“Vậy mà những gì chàng nói với ta lại không hoàn toàn là tất cả, nó chỉ là những gì chàng vốn tưởng tượng ra thôi. Chàng chẳng những tưởng tượng ra nhiều như vậy, còn càng nhiều hơn càng đáng sợ hơn. Chàng vốn không phải là một con người, nếu như trên đời này thật sự có Cổ Thần thì hắn nhất định sẽ không phù hộ cho chàng và ta.”
An Lỵ vừa khóc lóc vừa dồn dập nói xong hết thảy mọi cảm nhận trong lòng mình. Mà nói xong, bỗng dưng bình tĩnh trở lại, nhìn thẳng vào Tống Diên nói: “Chàng căn bản không cần ta khóc cho chàng.”
Tống Diên sửng sốt hồi lâu, mới giơ tay lau nước mắt cho nàng.
Trong lúc nhất thời, hai người trực tiếp đối mặt với nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây