Thần Hổ Vương vội vàng đứng dậy hành lễ. Gã chỉ là một tên bá chủ ở địa phương, gặp phải loại “cổ tộc nước láng giềng” này, địa vị vẫn kém một chút. Hơn nữa thái độ hiện giờ của gã chẳng những vì địa vị, mà còn vì câu nói của Dạ Tòng Phong kia.
Thần Hổ Vương hừ lạnh một tiếng nói: “Tuy cùng là Cổ tộc nhưng bổn tọa là người của Vô Tướng cổ tộc, Lỗ quốc này cũng là địa giới của Vô Tướng cổ tộc. Từ Phong trưởng lão sợ đi đến nơi này, e là đã vượt quá giới hạn rồi?”
Dạ Tòng Phong không hề đáp lại, chỉ hừ hừ cười.
Thần Hổ Vương ho khan một cái, lại lên tiếng nói: “Vô Tướng cổ tộc vốn ân oán rõ ràng, lần này ta có công lớn, bọn họ tất sẽ phân một chút bảo châu cho ta.”
“Thế mới đúng chứ.” Dạ Tòng Phong tiếp nối đề tài này, lập tức cười nói: “Người quang minh chính đại không nói tiếng lóng, liệu Vô Tướng cổ tộc có chia cho ngươi không, chắc trong lòng ngươi là hiểu rõ nhất. Cho dù được chia đi chăng nữa thì tìm được trăm hạt châu, ngươi cũng chỉ nhận được một, ngươi thực sự cam tâm sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây