Đường Dịch biết nữ tu này là ai, nhưng gã không sao mở miệng gọi nàng một tiếng “thẩm” được, chỉ đành im lặng chờ hai người kia bước lên phi liễn.
“Sao lại không nói gì vậy?” An Lị nhìn Tống Diên như đang thất thần bên cạnh.
Bỗng dưng Tống Diên quay đầu nhìn về phía Đường Dịch, nhíu mày nói: “Tiểu Dịch, cái liễn nhỏ như thế này, ngươi bảo ta ngồi thế nào?”
Đường Dịch ngẩn ra rồi vội vàng nói: “Thúc thúc, đây là ta sơ suất, ta lập tức đổi cho người.”
Đồng thời, trong đầu gã lại vang lên tiếng nói của Tống Diên: “Chuẩn bị một cái phi liễn khác, đồng thời dán phù lục cách ly dò xét xung quanh liễn, sau đó tìm một đôi tử sĩ tâm phúc của ngươi, giả trang thành ta và An Lị. Tiếp theo cứ dùng tốc độ bình thường mà tiến về Lỗ Quốc. Hỷ công chúa, Đường Tấn, Đường Thừa sẽ cùng đi với ngươi. Hỷ công chúa đã biết chuyện, nhưng hai đứa nhỏ kia thì chưa biết. Trên đường nhớ phải làm thật rầm rộ, thật long trọng, đừng để mất thể diện của Vô Tướng Cổ Tộc chúng ta! Nhưng cũng tuyệt đối đừng để lộ sơ hở, đừng để người khác biết ta không có ở trong liễn, ngươi có làm được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây