Sau một lúc lâu, bên trong Truyền Tin Thạch mới vang lên giọng nói của An Lị: “Chàng đã mời thì ta sao có thể không đi được? Cô nãi nãi ta đã lịch luyện nhiều lần, cũng đâu phải tay mơ? Chẳng qua khi đứng trước mặt chàng, ta của ngày hôm nay vẫn giống như ta của ngày trước mà thôi!”
Tống Diên truyền tin đáp: “Lần này khác hẳn trước kia, có thể sẽ chết thật đó.”
Chẳng bao lâu sau, giọng nói của An Lị lại vang lên từ Truyền Tin Thạch: “Ta không muốn chết đâu!”
Tống Diên khẽ cười, nói: “Ta chờ nàng nửa tháng, mau tới đây đi.”
Hắn không thể lúc nào cũng bảo vệ An Lị, nhưng một khi đã tận hưởng sự ngọt ngào của tình cảm, hắn cũng hy vọng mối tình này có thể kéo dài càng lâu càng tốt. Bởi dẫu cho cuộc đời này của hắn có dài đằng đẵng thì cũng rất khó mà gặp lại một mối tình như vậy nữa. Thế nên, hắn không muốn dễ dàng gạt An Lị sang một bên, hoặc chỉ xem nàng như một con vật cưng để nuôi dưỡng, nếu làm vậy, tình cảm mà hắn yêu thích ắt sẽ biến chất, rồi tan biến mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây