Hai người đối mặt... Tiêu Minh Dung chợt giơ tay lên nói: “Truyền lệnh xuống, điều khiển ba ngàn binh mã thường trú ở trấn Hàn Yên. “
Dứt lời, nàng lại nhìn về phía viên quan viên mới lên nhậm chức kia, lạnh lùng nói: “Nếu như nghĩa phụ ta thiếu một sợi lông tơ, sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi! Nếu như bình ổn, coi như ngươi lập công lớn!”
Quan viên kia sợ tới mức trực tiếp quỳ xuống. Uy thế của Xích Viêm quận chúa quá thịnh.
Nói xong, Tiêu Minh Dung lại nhìn về phía Tống Diên, tiếp tục: “Nghĩa phụ, Dung Nhi còn chút chuyện cần xử lý, chờ an ổn lại đến thăm người.”
Tống Diên cười cười gật đầu. Hắn vốn không quan tâm đến uy danh Xích Viêm quận chúa, nhưng loại cảm giác có ân báo ân, có thiện báo thiện này lại mang đến cho hắn cảm giác khá là thoải mái, cũng trợ giúp thiện niệm của hắn tiến thêm một bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây