“Ai, ta chỉ tới đây để nói lời từ biệt mà thôi. Ta... Ta đi chuyến này, sợ là chưa chắc đã có thể trở về. Hậu duệ Tây Tương Vương xuất hiện, được đại tướng cùng thế lực giang hồ nâng đỡ, một lần nữa thượng vị. Nhưng mấy năm trước, huynh đệ Tiêu Bá Vương của Tây Tương Vương lại nói hậu duệ của Tây Tương Vương đã chết bất đắc kỳ tử, không có người thừa kế, cho nên mới thay thế vào đó. Hoàng lão gia chính là người của Tiêu Bá Vương, bây giờ người thừa kế đã chết đi mà sống lại, còn nói Tiêu Bá Vương là hung thủ gì đó. Tiêu Bá Vương đương nhiên là không nhận, hắn chẳng những không nhận, còn chỉ trích người thừa kế kia chính là âm mưu của kẻ có dụng tâm kín đáo. Hai bên lập tức lao vào đánh nhau.
“Ta là người của Hoàng lão gia, ta cũng phải ra tay. Cái này ai thật ai giả, ai đúng ai sai, ta vốn không biết, cũng không có cách nào biết rõ được. Nhưng Hoàng lão gia đã nuôi dưỡng ta, cho nên thời điểm này chính là lúc Hoắc Bá Hưng ta phải xách đầu đi báo đáp. Ta chính là thanh đao của Hoàng lão gia, Hoàng lão gia muốn thanh đao này chém xuống chỗ nào, ta sẽ chém xuống chỗ đó. Là đao thì không cần có suy nghĩ của riêng mình.”
“Nhưng ngươi lại có một người bạn như ta, đúng không?”
“Không tệ!” Kiếm khách nọ sang sảng cười to, sau đó cho Tống Diên một cái ôm gấu rồi xoay người, tiêu sái giơ tay lên nói “Ta đi đây”, còn há miệng ngâm nga một ca khúc: “Lần này đi sinh tử đừng có hỏi, khi hoa nở đậm hương gửi một bầu rượu là được rồi! Ha ha ha.”
Gã hát hò như vậy, đột nhiên sau lưng truyền đến tiếng la: “Lão Hoắc!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây