Chờ bóng dáng hắn khuất phía sau cổng vòm, Đường Dịch mới hạ giọng hỏi: “Nương, vì sao người lại từ chối để Đường Hàn bái người làm nghĩa mẫu?”
Hạnh Tiên Mẫu tức giận đáp: “Ngươi ấy, cứ lo mà tu hành cho tốt đi! Ngươi chỉ cần biết rằng Đường Hàn cùng phe với chúng ta là đủ, không cần lấy hư danh để ràng buộc hắn làm gì. Sau này hai ngươi hãy đi lại gần gũi hơn, đồng thời nhớ hỗ trợ nhau trên con đường tu hành, giữ mối quan hệ hòa thuận với nhau là được.”
Đường Dịch biết rõ mẫu thân của mình. Nếu đối phương không phải người đáng tin, nàng tuyệt đối sẽ không nói như vậy. Nhưng rốt cuộc là tiểu tử kia có gì đặc biệt lại khiến mẫu thân gã tin tưởng đến vậy? Bỗng nhiên, một khả năng lóe lên trong đầu, gã cười khổ một tiếng nói: “Nương à, người thực sự biết chơi đấy, nhưng Tiểu Hàn là tộc nhân của Vô Tướng tộc chúng ta, chuyện này… rốt cuộc tính là gì đây?”
Hạnh Tiên Mẫu trừng mắt nhìn gã, sau đó giận dữ quát: “Trong mắt ngươi, mẫu thân ngươi chính là loại nữ tử lẳng lơ như thế sao?”
Đường Dịch liên tục lắc đầu, vội vàng xin lỗi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây