“Cảm ơn.” Gã lại nhẹ giọng nói với bầu trời một câu, sau đó giơ tay bấm quyết, phi kiếm lập tức lao đi.
Đang lúc Đông Phương Thắng định hóa thành một dải cầu vồng trở về động phủ, bỗng nhiên một cơn đau nhói truyền đến từ mi tâm. Chỉ trong khoảnh khắc, ngắn ngủi như một cái chớp mắt, ý thức của gã hoàn toàn biến mất.
Nếu như vẫn còn có ý thức, khẳng định là gãsẽ nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ nơi xa. Có người đang chậm rãi bước đi trong làn sương mờ. Người nọ đi đến bên gã, cúi người nhặt lấy túi trữ vật, nhanh chóng xử lý thi thể, sau đó… rời đi.
...
Nửa tháng sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây