Đường Phàm vốn tưởng rằng lão quái này không màng thế tục, đang định khoe chút tay nghề để làm hắn kinh ngạc, tiện thể cũng thông qua đó nâng cao thiện cảm của mình, nhưng không ngờ, vừa ăn thử món thịt nướng do lão quái làm ra, gã đã trừng lớn hai mắt, có cảm giác như vị giác bùng nổ, không nhịn được mà liên tục kêu lên: “Ngon quá! Tuyệt quá! Lại thêm một bát nữa đi, tuyệt diệu, thật sự tuyệt diệu!”
Tống Diên lại lấy một hũ rượu ngon từ trong túi trữ vật ra, mở lớp giấy niêm phong bên ngoài, tự mình rót uống.
Đường Phàm tròn mắt nhìn hắn, sau đó nở nụ cười nịnh nọt: “Tiền bối, cho ta một hũ đi mà.”
Tống Diên uống liền mấy ngụm rồi cầm miếng thịt nướng vàng ươm lên cắn một miếng lớn, sau đó mới thoải mái thở ra một hơi đầy thỏa mãn.
Đường Phàm nuốt nước bọt ừng ực. Gã đã ngửi thấy mùi rượu rồi. Gã lại mặt dày sán tới gần, không biết xấu hổ mà cười nói: “Gia gia, cho ta một hớp đi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây