Lời giải thích duy nhất cho chuyện này chính là—người ở đây đã không còn là Lý đại phu mà nàng từng quen biết nữa. Giờ chỉ còn lại một vị tu sĩ thần bí và đáng sợ kia mà thôi.
A Hoại phản ứng rất nhanh, vừa thấy Sương Vân im lặng, bầu không khí trở nên gượng gạo, thằng bé đã vội vàng tiến lên, cúi đầu cảm tạ còn liên tục nói: “Đa tạ, đa tạ, là chúng ta nhầm lẫn, đa tạ tiên tử đã vất vả đi hỏi thăm một phen.”
Bỗng nhiên Phương Tình Mộng lại nói: “Khoảng nửa tháng nữa, Thiên Hạc Tông chúng ta sẽ đi xuống phía Nam. Sáu người các ngươi hãy thu xếp đi, đến lúc đó đi cùng chúng ta luôn. Từ nay về sau, hãy ở lại Thiên Hạc Tông của chúng ta. Trước tiên chúng ta sẽ cho nhóm người các ngươi đi kiểm tra căn cốt. Người có căn cốt thì nhập môn, làm đệ tử của ta. Người không có căn cốt… thì làm quản sự.”
“Ah?” Dù A Hoại có trầm ổn đến đâu thì vào thời điểm này cũng không khỏi trợn mắt kinh ngạc, vẻ mặt tràn ngập khó tin, gần như không dám tin tưởng vào tai mình.
Thiên Hạc Tông—một thế lực cao cao tại thượng đến nhường nào!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây