Tống Diên hỏi: “Vậy nên ngươi đã sử dụng một phương pháp nào đó để biến mình thành quỷ tu rồi sau đó cũng dùng phương pháp tương tự lên đệ tử của Bì Ảnh Phong, nhưng đến cuối cùng chỉ có hai người thành công?”
Chương Hàn cười nhẹ: “Chỉ là một cái Thúc Hồn Trận mà thôi, chẳng đáng nhắc đến. Mọi thứ đều đã được ghi chép trong điển tịch truyền thừa của Khôi Lỗi Tông rồi, bao gồm cả những hiểu biết về Huyền Tâm. Khi tất cả được phơi bày, chuyện này cũng trở nên đơn giản mà thôi. Mà kể cả không nhận ra thì chẳng phải bây giờ ngươi cũng đến tận đây rồi sao? Nhưng đó cũng là điều ta thấy thắc mắc trong chuyện này, nếu ngươi thực sự là một cường giả quỷ tu đoạt xá thì vì sao lại không biết về Huyền Tâm chân chính?”
“Lại thêm lúc ta cho người xé trang sách kia đi, không hề thấy ngươi sử dụng pháp thuật và cái nhà giấy như vừa rồi, cũng không thấy ngươi có nội tình thâm hậu như thế, cho nên mới làm như vậy. May mà ta không thấy, nếu không ta đã thay đổi cách làm, nhưng một khi thay đổi như vậy, rất có thể sẽ khiến ngươi nhận ra điều bất thường. Vấn đề là tại sao ngươi lại không biết?”
Vừa nghe câu hỏi của đối phương, Tống Diên lại thản nhiên nói dối: “Quá trình đoạt xá sống lại tất nhiên sẽ khiến ký ức trở nên mơ hồ, ta chọn ghi nhớ một số điều thì nhất định sẽ quên đi một số khác, chẳng có gì lạ cả.”
Trên mặt hắn không đổi sắc nói ra một lời dối trá vừa mới nghĩ ra rồi cũng thuận tiện chuyển chủ đề: “Hồn Yêm Thảo tám trăm năm cũng là do ngươi sắp đặt?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây