Tống Diên nhìn vào đôi mắt hạnh hơi nheo lại, sắc bén như đao, lạnh như băng lại còn mang theo sát khí của nàng, cảnh tượng này không khỏi làm hắn nhớ đến thời điểm bản thân còn ở Nam Trúc Phong, cô nương ngốc này cố ý bộc lộ thiên phú Huyền Căn để được chọn lên chủ phong của Bì Ảnh Phong.
Hắn giơ tay nâng cằm Tô Thất tiểu thư, hờ hững nói: “Thật ra cũng không tệ.”
Trong mắt Tô Dao vẫn duy trì vẻ băng lãnh, nhưng ở nơi sâu thẳm bên trong đã lóe lên tia nghi hoặc.
Tống Diên cũng không thừa nước đục thả câu mà trực tiếp nói thẳng: “Nếu ngươi giấu kín không nói, để ta tự phát hiện, ngược lại sẽ không hay. Nếu ngươi giả vờ thuận theo, lại cẩn trọng nhắc nhở, sẽ lộ rõ là mình đã thay đổi bản tính, chẳng khác nào một con rắn độc. Nhưng hiện tại, ngươi hung hăng nói toàn bộ sự thật về căn phòng này cho ta biết, điều ấy lại càng phù hợp với tính cách của ngươi.”
“Hạng ma đầu như ta, chẳng những không tức giận vì loại tính cách này, mà còn cảm thấy vô cùng thích thú với nó. Ngươi có thể lợi dụng điểm này để giả vờ, biến tính cách thật của mình thành một lớp mặt nạ, khiến ta tin tưởng ngươi, sau đó nhẫn nhục chịu đựng, âm thầm mạnh lên, cuối cùng tìm cơ hội giết ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây