“Nhưng đối với bất kỳ một thế lực nào, cổ Truyền Tống Trận cũng không phải thứ rẻ tiền. Nó đồng nghĩa với một thế giới mới, một bản đồ mới, cũng đồng nghĩa với vô số cơ hội chưa biết. Bởi vậy, nếu là ta sẽ không phá hủy cổ Truyền Tống Trận. Nhưng để vây hãm bắt ba ba trong rọ, ta sẽ giết sạch những kẻ có thể sửa chữa nó.”
“Ngư Huyền Vi.”
“Đến lúc đó, thực sự là cắt đứt đường lui rồi. Không có đường lui và chủ động không chừa đường lui là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.”
Tống Diên hừ lạnh một tiếng, sau đó đứng dậy ra ngoài, tiến đến mặt hồ, bắt lấy một con “Vô Thân Huyễn Nha” trong bóng tối. Sau khi xác định bốn phía không có ai, hắn nâng cánh tay lên, để con chim ấy hòa mình vào làn gió đêm.
Vô Thân Huyễn Nha bay đi, bay đi, cuối cùng nhẹ nhàng đậu xuống một tảng đá bên ngoài Lạc Hà Trúc Đảo, ẩn mình vào màn đêm. Mãi cho đến rạng sáng, một bóng người khoác áo choàng che mặt ngự kiếm bay tới, nó mới vỗ cánh bay lên. Bóng người kia nhìn thấy Vô Thân Huyễn Nha, thoáng ngẩn ra, sau đó hơi kéo áo choàng xuống, để lộ gương mặt Ngư Huyền Vi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây