Đây là nhà trúc của Bạch Tú Hổ. Trong phòng sạch sẽ nhưng hơi lộn xộn, chiếc giường được đặt ở cuối phòng, bên cửa sổ có một chiếc bàn đọc sách bằng gỗ. Mấy tia nắng sớm chiếu nghiêng qua khung cửa, rọi xuống những tờ giấy Tuyên Thành được bày sẵn trên bàn.
Trên những tờ giấy Tuyên Thành này, chữ “Kiếm” được viết khắp mọi nơi, nét bút xiêu vẹo, ngoằn ngoèo.
Chữ đầu tiên xem như còn ngay ngắn, nhưng về sau lại càng lúc càng rối loạn, đến cuối cùng chỉ còn lại những nét bút méo mó vô hồn, tựa như Déjà vu khung cảnh một người vừa khóc vừa viết, nước mắt nhỏ xuống, loang lổ cả mặt giấy, chậm rãi hiện lên trước mắt Tống Diên.
Tống Diên lại quét mắt nhìn mặt đất, thấy khắp nơi đều là những tờ giấy Tuyên Thành bị vo tròn, vứt lung tung. Hắn cúi người nhặt một tờ lên, mở ra, vẫn là một chữ “Kiếm“.
Hồi tưởng lại ký ức, hắn lập tức hiểu được nguyên nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây