Đương nhiên Vương ma ma có thể biết được mạch đập của thái y, sắc mặt bà ấy âm trầm gật đầu, quyết tâm cùng thái y thảo luận cách kéo dài tuổi thọ của Cơ Minh Châu.
Lúc Cơ Sinh đưa Hi Hi đi, Chu Bắc Phương tiến lên vỗ nhẹ vai Chu Kiến Oánh: “A Oánh.”
Chu Kiến Oánh cúi đầu nói: “Chàng đi đi, ta muốn ở lại đây.”
“A Oánh?” Chu Bắc Phương nghe được giọng nói u ám, hốc hác của Chu Kiến Oánh có chút bận tâm.
Từ trước đến giờ, hắn ta luôn nhạy bén, dĩ nhiễn cũng nhận ra những người trong điện lúc này như có như không lén lút đánh giá bản thân hắn ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây