“Nếu ngươi lo lắng cho sự an toàn của ta, ngươi có thể ở lại với ta, còn nếu ngươi chỉ muốn hạn chế tự do của ta...” Chu Vân Thù nhìn Vệ Trung, “Chúng ta có thể đường ai nấy đi.”
Vệ Trung nhìn Chu Vân Thù, nuốt nước bọt, sau đó rất hiểu rõ tình hình hiện tại nói: “Ta đi theo ngươi.”
Ban đầu, nhiệm vụ của hắn ta là bảo vệ Chu Vân Thù.
Chu Vân Thù quay đầu nhìn Đỗ Lão Nhị nói: “Không biết lương thực trong đoàn có thể dùng được bao lâu, hiện tại có cơ hội nên ta không muốn bỏ qua.”
Câu này tuy rằng là hướng Đỗ Lão Nhị nhưng cũng giải thích vì sao Chu Vân Thù muốn đi lấy lương thực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây