Sắc mặt A Lệ trắng bệch, trên trán không ngừng toát ra những giọt mồ hôi li ti.
Nàng ta ngã vào lòng Chu Vân Hải, khóc lóc nhìn Ngô Quế đang đứng sau lưng Ngô Nguyệt: “Là ta không đúng, là lỗi của ta, nhưng tỷ ấy đã mắng ta, ta cũng đã quỳ xuống rồi, tại sao tỷ ấy lại còn ra tay với con của ta!”
“Ta chưa từng có lỗi với tỷ, ta là thê tử được gả vào cửa Chu gia một cách danh chính ngôn thuận, tại sao tỷ lại đối xử với ta như vậy!”
Lúc này, Ngô Quế đã hiểu ra A Lệ cố ý vu oan cho mình, cho dù Ngô Nguyệt đang đứng che chở trước mặt nàng ấy, nàng ấy vẫn bước lên một bước, nhìn thẳng vào ánh mắt giận dữ của Chu Vân Hải, nói với A Lệ: “Ta không hề đẩy ngươi.”
“Ai không muốn giữ lại đứa bé này, trong lòng tự biết rõ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây