Xuân Tước nhìn thấy Dương Vũ Hạo thì vô cùng nhiệt tình chào hỏi, Dương Vũ Hạo nhìn thấy Xuân Tước cười với mình như vậy, khóe miệng không khỏi nhếch lên, chỉ cảm thấy sự kiên trì của mình trong thời gian qua là đúng.
Xuân Tước dù có chậm chạp đến mấy, thời gian lâu dài cũng nhất định sẽ phát hiện ra tình cảm của hắn ta dành cho nàng ấy.
Rèm xe được buông xuống, Xuân Tước quay vào trong xe cười nói với Chu Vân Thù và An Sinh: “Dương công tử thật là tốt bụng, khi chúng ta về đến Đông Xuyên, lúc phu nhân đi dâng hương ta cũng sẽ đi cầu phúc cho Dương công tử.”
Chu Vân Thù nhìn Xuân Tước, nhất thời không biết nói gì cho phải: “...”
Nếu để Dương Vũ Hạo nghe được những lời Xuân Tước vừa nói, chắc sẽ tức đến thổ huyết mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây