Tào Chính Hưng hít sâu một hơi, đợi Cơ Sinh chết, đợi hoàng cung và triều đình này nằm gọn trong tay ông ta, đến lúc đó sẽ không còn ai dám nói hai chữ “nô tài” với ông ta nữa.
“Vậy thì, bệ hạ…” Tào Chính Hưng chỉ nhìn Hi Hi và Chu Vân Thù bên cạnh nàng, “lão nô cáo lui trước.”
“Công công bảo trọng!” Hi Hi không bị ảnh hưởng bởi Cơ Sinh, mỉm cười chào tạm biệt Tào Chính Hưng.
Tào Chính Hưng nhìn nụ cười của Hi Hi, thầm nghĩ quả nhiên không hổ là người ông ta coi trọng, chính là khác biệt so với đám hoàng tộc tầm thường, chỉ biết khinh thường người khác.
Sau khi Tào Chính Hưng rời đi, Cơ Sinh ngoắc tay về phía sau, một nam nhân mặc áo giáp cấm vệ quân, không chút động tĩnh tiến đến bên cạnh hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây