“Ta biết.” Nàng ta nhìn Cơ Sinh: “Một đội kỵ binh như vậy lẻn vào Bắc Cảnh, chàng ấy không thể nào không biết.”
Đó là ba trăm kỵ binh, không phải ba trăm con kiến, cho nên từ lúc Đông thúc nói ra, Chu Kiến Oánh đã biết, với trí tuệ của Cơ Sinh, e rằng lúc ba trăm kỵ binh này xuất hiện ở Bắc Cảnh, hắn đã phát hiện ra rồi.
Mà lý do hắn dung túng cho ba trăm kỵ binh này đến gần U Châu, nhất định là có mưu đồ khác.
Cơ Sinh không trả lời Chu Kiến Oánh, mà chỉ nhẹ nhàng dỗ dành Bình Bình trong lòng.
Thế giới của người lớn không liên quan gì đến trẻ con, Bình Bình cuộn tròn trong lòng phụ thân, cảm thấy vô cùng an toàn, sắp ngủ thiếp đi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây