Chu Vân Thù ngẩng đầu nhìn Chu Vân Tề đang nhíu mày, cười nói: “Ta chẳng qua chỉ là bia đỡ đạn thôi.”
“Một bia đỡ đạn hữu dụng. Đệ không tin thì nhìn xem, có ta ở đây, hai người đối mặt với Cơ Sinh thật là không sợ hãi gì cả. Chắc hẳn tổ mẫu cũng nghĩ như vậy.”
“Ta không phải...” Chu Vân Tề cụp mắt xuống, ba chữ vừa thốt ra không có sức thuyết phục lắm.
Sự thật như thế nào, cả hai đều rõ ràng.
“Đệ có biết tại sao Bình Bình và Khang Khang lại phải chia cách không? Bởi vì Cơ Sinh bất mãn với sự thăm dò của tổ mẫu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây