Khương ma ma nghe Chu Vân Thù nói vậy, hốc mắt liền đỏ hoe.
“Quận chúa còn nhớ đến nô tỳ, nô tỳ đã rất vui rồi.”
Bà ấy nhìn Chu Vân Thù, giọng nghẹn ngào, nhưng trên mặt lại tràn đầy nụ cười: “Nô tỳ đã chuẩn bị cho quận chúa không ít quần áo và giày dép, đều là may theo số đo của quận chúa hiện tại, chủ nhân rời đi có thể bảo Xuân Tước mang cho quận chúa được không?”
“Còn quần áo của vị tiểu chủ nhân kia nữa, đều giống hệt với quần áo của Quân Dật thiếu gia.”
“Được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây