Nếu hắn ta lôi theo lão thái giám này cùng đi, thì bọn họ còn làm việc thế nào được nữa.
Tào Chính Hưng bưng chén rượu lên, nói: “Ngươi tự mình đi đi, ta còn có khách phải gặp.”
Dù sao những gì cần nói, hắn ta cũng đã nói rồi, bây giờ chỉ cần chờ quyết định của Chu Vân Tề.
Chu Vân Tề không còn cách nào khác, đành phải cáo lui với Tào Chính Hưng, sau đó kiềm chế ánh mắt muốn nhìn về phía bình phong, đi theo sau Chu Kiến Oánh ra ngoài.
Sau khi ra khỏi cửa, thoát khỏi tầm mắt của Tào Chính Hưng và những người khác, Chu Vân Tề nhìn Chu Kiến Oánh đang đứng bên cạnh mình, thấp giọng chất vấn: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây